Cái tết trời se lạnh, ấm áp, mùa xuân rộn ràng trên Miền đất Võ - Phù Mỹ, Bình Định.
Nơi tuổi thơ gắn liền từng bước chân, từng vết cắt da thịt chạy nhảy. Cái thời mũi chảy, chân sình, tình bạn trêu chọc, Mẹ mắng. Gia đình hạnh phúc khi cùng đàn con, cây mai, hoa tết....Tụi nó lớn hết rồi, con cháu cũng đầy đàn, đứa ở tận Đảo, đứa xây dựng gia đình, đứa thành công và thất bại. Tất cả đều tụ họp về gia đình bé bỏng, nơi có người Mẹ vỹ đại, mảnh đất đã từng hưởng cái nắng hạ, từng cơn Bão lớn, chai sạn bàn chân. Đám bạn cấp sách, bọn hàng xóm đen đủi,...tất cả đều có chung tình thương, ấm áp.
Cám ơn nơi sinh tôi ra, cám ơn kỷ niệm đẹp thời ấu thơ, cám ơn những tình yêu mẫu tử, hàng xóm, cám ơn những nụ cười ấm áp trong những ngày xuân thời ấy cho đến tận hôm nay.
Yêu quê hương lắm, nhưng đành phải xa quê để mưu sinh trong cuộc sống. Yêu người Cha vĩ đại đã dành cả tuổi thanh xuân để đàn con lớn dần.
Phù Mỹ hôm nay, rực sáng pháo hoa, mùa xuân nở rộ đôi làn đường nhiều sắc hoa. Một quê hương ngày càng tươi sáng, thanh cao và phát triển. Yêu lắm quê tôi.
Chúc cho gia đình, bạn bè luôn sức khỏe, hạnh phúc, gặt hái nhiều thành công trong cuộc sống!
Chúc cho quê hương ngày càng tươi đẹp và phát triển phồn hoa, mùa xuân ấm áp.
HỒ THANH SƠN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét